Gần đây đang có phong trào nuôi con “không mắng” trong các gia đình hiện đại, khi mà nhiều khi cả bố và mẹ đều trở thành “người mẹ hiền dịu”.
Mẹ thường nuôi dạy con với sự “bao dung”, công nhận, chấp nhận một cách tình cảm nhẹ nhàng. Căn bản của nuôi con chính là tính mẹ. Tuy nhiên nếu chỉ có tính mẹ thì trẻ không thể phát triển một cách toàn diện được.
Ví dụ, trẻ nhặt được viên đá rơi trên đường và chuẩn bị cho vào mồm. Nói một cách hơi quá, thì tính mẹ là bao dung, công nhận nên sẽ chấp nhận ngay cả việc này.
Tới đây, điều cần thiết là “tính bố”. “Tính bố” sẽ có nhiệm vụ chỉ ra “Có việc không được phép làm”, “Có những từ không được phép nói”, “Xã hội này là có trật tự phép tắc”. Và trong ví dụ cho đá vào mồm, nhiệm vụ của “tính bố” sẽ là nói “Không được cho vào mồm!”, “Không được đâu”.
Chính vì vậy, tính bố, tính mẹ không thể chỉ có một nửa mà cần sự cân đối, thăng bằng hai bên.
Khen ngợi con một cách nhẹ nhàng là nhiệm vụ của tính mẹ và nghiêm khắc trách mắng là nhiệm vụ của tính bố
Điều quan trọng là có nhận thức về phân công nhiệm vụ giữa vợ và chồng lúc “nhẹ nhàng/ nghiêm khắc” “khen/ mắng”. Có lúc xem xét xem ai sẽ có vai trò thực hiện tính mẹ, ai có vai trò thực hiện tính bố để cùng nuôi con khôn lớn.
Ví dụ trong bữa cơm, con nói “Mẹ ơi” rồi muốn ngồi lên đùi mẹ thì bố cần nói nghiêm khắc với con rằng “Con cần ngồi vào ghế trong khi ăn” (tất nhiên mẹ cũng có thể đứng trên vai trò là người nói nghiêm khắc với con).
Hoặc khi bố đang nghiêm khắc dạy con cách ngồi ăn uống thì mẹ ở bên nhẹ nhàng khẽ khen ngợi “Con làm được rồi, con giỏi lắm”. Hoặc khi con tranh lấy đồ chơi của bạn, thì mẹ sẽ là người mắng trách con. Khi con khóc vì bị mắng thì bố sẽ là người ôm con vào lòng. Bố mẹ cần ý thức về phân công vai trò của từng người.
Bố và mẹ đều có tính cách khác nhau, có những sở trường và những điểm yếu riêng. Nắm biết được điều này để có thể phân công nhiệm vụ mỗi người là điều tuyệt vời nhất.
“Việc rèn con để bố làm (những lúc nghiêm khắc cần mắng con)”
“Việc học của con mẹ sẽ chịu trách nhiệm”
“Khi con chơi thì cả hai bố mẹ cùng chơi với con”
Hãy thử phân công vai trò một cách cụ thể trong toàn gia đình (nếu gồm cả ông bà nữa thì là điều tốt).
Nhận sự trợ giúp từ mọi người xung quanh
Gần đây có gia tăng một số gia đình chỉ có mẹ hoặc bố. Điều khó khăn nhất là khó thực hiện được một lúc nhiều vai, đó có thể là “chấp nhận và ngăn chặn”, “khen và mắng”. Điều này thực sự rất khó. Vì vậy tôi mong các gia đình single mother, single father hãy luôn sử dụng cả sự trợ giúp của những người xung quanh.
Đây là điều có thể nói là cần thiết đối với tất cả các gia đình, sẽ tốt hơn nếu ta có được sự giúp đỡ của những người xung quanh, đó chính là ông, bà, họ hàng, hàng xóm láng giềng, bạn bè, thầy cô… của con.
Trẻ càng tiếp xúc với nhiều người, sẽ càng nhận được nhiều lời nhắn gửi, cảm nhận được sự nghiêm khắc, nhẹ nhàng, hay nhiều khi là đe dọa, khen ngợi. Ngoài những gì bố mẹ dành cho trẻ, trẻ được ở trong một môi trường lớn hơn, nơi trẻ có thể học được thêm tính mẹ, tính cha, và sẽ lớn lên trong một môi trường phong phú nhất.
Ngoài ra, việc nuôi dạy con sẽ không thể chỉ diễn ra ở mặt tinh thần, chăm sóc về mặt thể chất cũng là một vấn đề quan trọng không thể nào bỏ qua. Để tìm hiểu rõ hơn về chủ đề này, hãy truy cập tại đây nhé.