Trong việc nuôi dạy con thì tất nhiên không có thắng hay thua, nhưng trong các bố bao giờ cũng có cảm giác thua vợ, làm gì cũng “không thể thắng được”, nên thường không tích cực chủ động tham gia. Đàn ông có lẽ đơn giản hơn vẻ bề ngoài vẫn có.
Dễ bị tổn thương
Nghe đến đặc tính này thường khiến ta liên tường tới “phụ nữ”, nhưng mà tôi lại cho rằng nhạy cảm và dễ bị tổn thương hơn lại là … đàn ông. Người ta vẫn thường hay nói “Thất tình hay làm đàn ông chán chường” mà. Và vì không muốn bị tổn thương nên đàn ông thường biểu hiện quá mức hơn bình thường. Thường che dấu những điểm yếu, chỉ thể hiện điểm mạnh của mình. Sao cho mình được oai phong nhất, tốt đẹp nhất. Nên đàn ông rất ghét những việc mình làm không tốt, ghét cảnh bị mọi người thấy mình làm chưa tốt.
Ví dụ, khi con nói “Con ghét bố” “Con không yêu bố, bố đi ra đằng kia đi” thì nhiều khi những câu nói này cũng làm các bố bị tổn thương.
“Hic, đúng là chỉ có mẹ thôi!”
“Chắc các con chẳng cần tới mình đâu”
Nhiều khi các bố không nói ra nhưng mà lại nghĩ như thế, cảm thấy mình thua kém vợ. Nhưng lại không muốn cho người khác cảm thấy mình đang buồn, lại gồng mình lên để che dấu, làm bộ giả vờ.
“À, thế hả. Thế bố sẽ cả đời này không chơi với con nữa đâu!”
“Bố cũng ghét bé ABC lắm”
Nếu đến nước này thì đâu có khác gì chuyện cãi nhau của trẻ con. Mẹ đừng nghĩ rằng “Đúng là trẻ con!” nhưng mà hãy thử nghĩ tới cảm xúc của bố nữa.
Những gì mẹ nên làm
Hãy động viên bố rằng “Chắc bây giờ con không vui. Khi nào con vui lại thì bố hãy chơi với con nhé!”. Rồi cả nhà lại ra ngoài đi chơi, để con đi giữa nắm tay hai bố mẹ, cùng con chơi đu quay, để con thấy được rằng “Chơi với bố rất vui”.
Nếu làm được như vậy thì tâm trạng của bố cũng được cải thiện nhiều hơn, mối quan hệ của bố và con cũng sẽ thắm thiết hơn. Vì vậy vai trò của mẹ rất quan trọng. Trong gia đình nếu mẹ vừa động viên bố, vừa hướng dẫn bố các đường đi nước bước thì gia đình sẽ trở nên êm ấm hơn (tuy nhiên đàn ông rất dễ bị tổn thương nên mẹ chỉ nên nhẹ nhàng khéo léo gợi ý thôi nhé).
Có cái nhìn thiển cận
Đây cũng là điểm chung của hai bố con.
Ví dụ khi nói với chồng “Em muốn ăn mỳ anh xào” thì việc chồng vào bếp nấu mỳ xào là điều tuyệt vời. Nhưng mà ngoài món mỳ xào ra thì sẽ không còn gì khác.
Nên ngay cả khi vợ bị ốm thì cũng chỉ có món mỳ xào thôi. Sẽ rất khó ăn phải không. Đàn ông khi được khen về điều gì thì họ sẽ cảm thấy rất tự hào và chỉ làm mỗi việc đó, còn những việc khác thì họ không để ý tới.
Nên với “cái nhìn thiển cận” này thì có lẽ mẹ phải chấp nhận thôi. Không còn có cách nào khác cả. Nên phía các chị em cũng nên có một cái nhìn độ lượng bao dung để chấp nhận chồng mình. Không thể tự nhiên mà họ có thể làm giỏi được nhiều việc. Và có lẽ điều này các mẹ cũng đã từng trải qua rồi.
Với con cái, các mẹ cũng phải kiên nhẫn dạy đi dạy lại từng việc một phải không? Tôi mong rằng các mẹ cũng như vậy đối với chồng mình. Đây cũng là mong muốn của tôi.
Việc thu hút bố tham gia vào việc nuôi dạy con là điều tốt. Nhưng ngoài chăm sóc về mặt tinh thần, cả hai vợ chồng cũng không được quên tầm quan trọng của dinh dưỡng đối với sự phát triển thể chất của con nhé. Để tìm hiểu chi tiết hơn, hãy truy cập tại đây.